Mỗi tháng, LocoBee lại mang đến bạn đọc những câu chuyện về những người con đất Việt trên xứ sở hoa anh đào. Từ câu chuyện những người phụ nữ khởi nghiệp, đến dự án âm nhạc hay những bạn trẻ tìm việc thành công trên đất Nhật…
Ngày hôm nay, tiếp tục chuyên mục này LocoBee muốn gửi tới độc giả một cô gái mang hai dòng máu Việt – Nhật với mong ước trở thành cầu nối của hai nước hiện đang theo học ngành Luật Đại học Chuo mang tên Tú Anh.
Giới thiệu một chút về bản thân
Em tên là Tomomi, tên Việt Nam của em là Tú Anh. Mọi người hay gọi em là Tomy hoặc Tú Anh.
- Mang 75% dòng máu Việt và 25% dòng máu Nhật
- Sinh ra và lớn lên tại Nhật Bản
- Sở thích của em là yoga và chơi với trẻ con
- Hiện đang là sinh viên ngành Luật tại Đại học Chuo
Tú Anh trong tà áo dài truyền thống của Việt Nam
Tú Anh đã học tiếng Việt như thế nào?
Vì trong gia đình em tiếng Việt là ngôn ngữ chính nên việc học nói tiếng Việt cũng khá dễ dàng. Tuy vậy để nói được như bây giờ thì một phần là do em thích tìm tòi và xem chương trình Việt Nam. Lúc còn bé em là một fan cuồng của chuyện ngày xửa ngày xưa của chú Thành Lộc. Em xem nhiều tới nỗi có thể thuộc luôn lời thoại của từng nhân vật.
Giờ nghĩ lại thì học tiếng Việt bằng việc xem các chương trình cổ tích giúp em học được văn hóa, lịch sử của Việt Nam cũng như tiếng Việt chuẩn mực. Về đọc viết thì lúc 9 tuổi em đã về Việt nam 1 tháng để học. Tuy nhiên 1 tháng là thời gian quá ngắn vì tiếng Việt khá phức tạp và thậm chí nhiều từ hiện giờ em còn sai. Do đó sau khi về lại Nhật thì em học bằng cách chép lời bài hát vào sổ. Từ đó em có thể học đọc viết cũng như thuộc rất nhiều bài hát của Việt Nam.
Em có thể kể một chút về ba mẹ mình được không?
Ba em là con lai Nhật Việt sinh ra và lớn lên ở Việt nam, còn mẹ em là người Việt Nam 100%. Ba mẹ em định cư tại Nhật trước khi em sinh ra. Ba em là người rất hiền và am hiểu về lịch sử cũng như chính trị thế giới, còn mẹ em là người giỏi ngoại giao, lạc quan. Ba mẹ em luôn tạo cơ hội cho em để được học hỏi ở nước ngoài và điều đó khiến cho em có thể nhìn cuộc sống cũng như vấn đề một cách đa chiều hơn.
Tú Anh có kỉ niệm nào đáng nhớ (buồn, vui) liên quan đến việc mình là con lai không?
Kỉ niệm thì rất nhiều vui buồn đều có và đều đem lại những bài học cho bản thân em.
Đối với bản thân hiện tại thì điều khiến em tự hào nhất là em có thể duy trì được ngôn ngữ cũng như nguồn gốc Việt Nam của mình mặc dù sinh ra tại Nhật Bản. Điều đó đã tạo rất nhiều mối quan hệ cho bản thân em và học hỏi được nhiều điều.
Để giữ được nguồn gốc của mình em đã gặp nhiều khó khăn từ khi còn nhỏ. Em còn nhớ lúc học tiểu học em chỉ muốn nói tiếng Nhật và muốn mình là người Nhật như bao bạn khác vì trong lớp chỉ có mình em là con lai. Một phần em xem sự khác biệt là điều gì đó rất tiêu cực nên lúc đó em bắt đầu xa lánh những người nói tiếng Việt. Cho đến khi ba mẹ cho em về Việt Nam chơi và gặp gỡ nhiều người Việt thì em bắt đầu yêu con người, văn hóa cũng như cách sống của người Việt Nam. Từ đó em bắt đầu tìm tòi nhiều hơn.
Tú Anh có gặp khó khăn gì trong việc hoà nhập với bạn bè khi mình là con lai không?
Tất nhiên là có vì em sinh ra ở nơi có ít người nước ngoài và rất nhiều người có cái nhìn không đúng về đất nước Việt Nam. Cũng không thể trách họ vì họ ít có cơ hội tiếp xúc với người nước ngoài và họ chỉ còn cách nhìn đất nước Việt Nam qua những gì truyền thông kể. Những gì truyền thông kể về Việt Nam lúc đó chỉ toàn những điều tiêu cực nên cũng có nhiều bạn kì thị Việt Nam và cả bản thân em. Cụ thể là em đã từng bị anh chị cấp trên và cả những bạn lạ mặt đem nguồn gốc của mình ra để trêu hoặc nói thật to từ sau lưng để cho em nghe.
Buồn thì cũng có nhưng đến lúc em hiểu chuyện và tự hào về nguồn gốc của mình thì em không còn bận tâm nhiều nữa. Em hiểu ra rằng con người chỉ muốn công kích những điểm yếu của người khác cho nên một khi mình xem điều đó là điểm mạnh của mình và thể hiện nó, họ sẽ tự thấy họ không đúng khi lấy điểm đó ra để công kích mình. Vì thế khi em gặp ai đầu tiên em luôn tự hào nói em là người Việt Nam.
Hơn nữa, những người kì thị em hầu như chưa bao giờ tiếp xúc nên em cũng không bận tâm mấy. Còn những người bạn trong lớp hoặc từng tiếp xúc với em thì họ đều yêu mến em vì em rất thích làm người khác cười và hay giúp đỡ bạn bè. Giờ đây em cảm thấy may mắn khi em có nhiều người bạn hiểu em và luôn giúp đỡ những lúc em gặp khó khăn.
Ngày càng sẽ có nhiều em bé theo ba mẹ sang Nhật theo diện gia đình, Tú Anh có lời khuyên gì cho cha mẹ của các bé cũng như các bé trong việc nhanh chóng hoà nhập với mọi người xung quanh mình hay không?
Với việc người Việt định cư tại Nhật càng ngày càng đông như hiện nay thì em tin chắc những người con gốc Việt tại Nhật cũng sẽ tăng lên.
Tú Anh khi còn nhỏ trong trang phục truyền thống kimono của Nhật
Theo em nghĩ, nước Nhật hiện nay cũng có cái nhìn thiện cảm hơn với người nước ngoài so với lúc trước nên em tin các em sẽ không gặp khó khăn như em lúc trước. Tuy nhiên em vẫn nghĩ giữ nguồn gốc Việt tại Nhật là việc không dễ dàng vì các em không có nhiều cơ hội để học tiếng Việt ngoại trừ từ gia đình. Cũng đã có rất nhiều người hỏi em là làm sao để cho con họ sau này nói được tiếng Việt. Em nghĩ mấu chốt ở đây là làm sao để các bạn nhỏ tự hào về nguồn gốc của mình. Với những gì em đã trải qua em nghĩ nếu như các em ấy tự hào về Việt Nam thì các em sẽ tự tìm tòi và chủ động học tiếng Việt.
Để các bé tự hào về nguồn gốc của mình thì theo em môi trường rất quan trọng. Ở ngoài các em sử dụng tiếng Nhật rồi thì về nhà cần có môi trường để học tiếng Việt. Theo những gì em trải qua thì càng sử dụng, tìm tòi thì em lại càng thích và tự hào về nguồn gốc của mình. Khi càng tự hào thì lại càng muốn tìm hiểu sâu hơn nữa cho nên việc tạo môi trường sẽ tạo ra một vòng tròn tích cực. Hơn nữa với thời đại công nghệ như hiện nay thì việc xem chương trình Việt Nam hoặc giao lưu với những người thân ở Việt Nam để học tiếng Việt cũng không quá khó.
Những người con gốc Việt dù ở nơi đâu cũng không nên hòa tan trong xã hội của đất nước mình sinh sống vì việc mình có nguồn gốc ở Việt Nam là điều rất may mắn. Tuy giữ gìn nguồn gốc ở nước ngoài dù có rất nhiều khó khăn nhưng giá trị nhận được là rất nhiều. Trong thời gian qua, em đã gặp rất nhiều bạn tiếc vì không học tiếng Việt lúc còn bé hoặc quên tiếng Việt trong quá trình đi học tại Nhật Bản. Cho nên theo em việc tạo những “mầm” tự hào về nguồn gốc của mình cho các em nhỏ sau này rất quan trọng.
Chị được biết Tú Anh mới đạt được một học bổng, em có thể chia sẻ hành trình chinh phục học bổng của mình không?
Trong thời sinh viên em đạt được 2 học bổng chính, một là học bổng nhà nước em mới nhận được gần đây và hai là học bổng của nghiệp đoàn.
Tú Anh trong lễ nhận học bổng
Với học bổng nhà nước em nỗ lực để đạt được điểm cao trong kỳ thi. Còn học bổng của nghiệp đoàn thì em đã nhận được lúc em mới vào trường đại học. Em phải trải qua vòng tuyển hồ sơ, phỏng vấn và kết quả là em đã may mắn được đại diện trường để nhận học bổng. Ngày nhận học bổng, em phải dậy rất sớm để đi chuyến tàu đầu tiên từ nhà đến Osaka. Tuy mệt nhưng em tự hào về bản thân cũng như em rất vui vì một phần nào đó có thể bớt gánh nặng cho gia đình.
Theo em để đạt học bổng, ngoài bảng điểm ra thì tìm hiểu thông tin cũng rất quan trọng. Mình phải xem tiêu chí họ đặt ra là gì và mình chuẩn bị theo tiêu chí đó thì khả năng đạt được sẽ cao hơn.
Các loại học bổng dành cho sinh viên nước ngoài tại Nhật Bản
Tú Anh thấy cộng đồng người Việt ở Nhật như thế nào? Em có tham gia nhiều các hoạt động cộng đồng người Việt tại Nhật không?
Em cảm thấy cộng đồng Việt Nam tại Nhật càng ngày càng mạnh và có rất nhiều chương trình bổ ích. Em cũng theo dõi và tham gia khi em có thời gian. Về công việc từ thiện em đã có được sự yêu thích này từ mẹ em vì mẹ là người rất tích cực giúp đỡ người khác.
Cụ thể, năm ngoái em có lên ý tưởng chương trình từ thiện đem những áo dài cũ đi bán và lấy số tiền đó nhờ ban từ thiện ở Việt Nam nấu những bữa ăn cho các bệnh nhân ở trại tâm thần. Vì em thấy áo dài Việt Nam hầu như mọi người chỉ mặc vài lần nên bỏ đi thì rất phí. Điều này có có ý nghĩa trong việc bảo vệ môi trường và giúp đỡ một phần nào đó cho những người đang cần sự quan tâm. Chương trình đã thành công với sự giúp đỡ từ trong và ngoài nước, em đã bán hết được áo dài và đã giúp đỡ 2 bữa cơm cho toàn trại. Tuy là những việc rất nhỏ nhưng em cảm thấy vui vì em đã có cơ hội gặp gỡ rất nhiều người qua chương trình. Trong thời gian tới, em cũng muốn tạo ra chương trình như vậy để giúp đỡ được nhiều người hơn nữa.
Một số hình ảnh trong chương trình từ thiện do Tú Anh gây quỹ
Ước mơ của em là trở thành cầu nối giữa Việt Nam và Nhật Bản. Để trở thành một cầu nối vững chắc, em còn phải nỗ lực rất nhiều để trau dồi kiến thức và giúp đỡ cộng đồng Việt tại Nhật sau này. Hy vọng những chia sẻ của em sẽ giúp ích cho những người con gốc Việt cũng như có cảm hứng để học tiếng Việt cũng như tìm hiểu và yêu thích Việt Nam.
“Hôm nay là ngày lễ mẹ – Haha no Hi, con xin chúc những người mẹ trên toàn thế giới có một ngày lễ thật ý nghĩa. Con cũng xin cảm ơn mẹ của con vì đã nuôi con ăn học đến ngày hôm nay và tạo cơ hội để con giữ nguồn gốc của mình để hôm nay con có thể chia sẻ về quan điểm cũng như kinh nghiệm bằng tiếng Việt.
Cuối cùng em xin cảm ơn LocoBee đã cho em cơ hội quý được nói lên suy nghĩ của mình với tư cách là một người con lai mang dòng máu Việt Nam – Nhật Bản”
Cảm ơn Tú Anh với những chia sẻ rất thật của mình. Chúc em thành công trong con đường sự nghiệp trong tương lai cũng như thực hiện được mong ước trở thành cầu nối giữa Việt Nam và Nhật Bản!
Bài viết cùng chuyên mục:
[Câu chuyện người Việt ở Nhật] Luôn tự hào là người Việt Nam!
[Câu chuyện người Việt ở Nhật] Chia sẻ cuộc sống du học và làm việc của một nữ nhân viên HR
[Câu chuyện người Việt ở Nhật] Công ty Nhật mong muốn điều gì ở nhân viên Việt Nam?
Ngọc Oanh (LOCOBEE)
* Bài viết thuộc bản quyền của LOCOBEE. Vui lòng không sao chép hoặc sử dụng khi chưa có sự đồng ý chính thức của LOCOBEE.