Từ khóa “Papa Katsu” hay còn gọi là “Sugar Daddy” đang được phủ sóng khắp mạng xã hội Nhật Bản (SNS). Mối quan hệ khác giới từng được gọi là “hẹn hò để được chu cấp” nay đã lan tràn dưới một hình thức khác. Các trang web hẹn hò, ứng dụng kết đôi cũng với sự phổ biến của internet đã thay đổi cách những người khác giới gặp gỡ, làm quen. Đồng thời, một bước sai lầm có thể khiến họ có nguy cơ “mất nhiều hơn được”.
Nội dung bài viết
“Papa Katsu” của nữ sinh trung học
“Papa Katsu” là việc những cô gái trẻ tuổi làm quen với những người đàn ông được gọi là “papa” qua Internet, sau đó đi hẹn hò ăn uống, mua sắm, xem phim và nhận tiền. Các SNS như Twitter và các ứng dụng hẹn hò được sử dụng cho các cuộc gặp gỡ và thường được bao biện rằng đây là các mối quan hệ “không tình dục”. Vào tháng 6 năm 2017, bộ phim truyền hình trực tuyến “Papa Katsu” đã trở nên nổi tiếng và sau đó được phát sóng vào khung giờ khuya của Fuji TV trên truyền hình. Đó là câu chuyện về mối quan hệ giữa một phụ nữ trẻ và một người đàn ông trung niên gặp nhau thông qua trang web hẹn hò.
- Nhiều người trong số họ có thu nhập hàng năm từ 20 triệu yên trở lên
- Một số là bác sĩ và quan chức
Đây là một số lời nhận xét về những người đàn ông đã đăng ký trên “Ứng dụng Papa Katsu” trực tuyến. Ứng dụng cũng nhấn mạnh rằng “không có liên quan đến tình dục”. Mặt khác, để khuyến khích phụ nữ đăng ký, ứng dụng liên tục đưa ra những lời quảng cáo hấp dẫn như: “Cơ hội không thể bỏ qua cho những ai muốn kiếm được hơn 100.000 yên mỗi tháng!” Cho và nhận tiền vào một buổi hẹn hò không phải là bất hợp pháp, nhưng người ta đã chỉ ra rằng nó có thể trở thành điểm nóng cho các tội phạm như mại dâm trẻ em. Ngược lại, nếu không có quan hệ thể xác thì dù đối phương chưa đủ 18 tuổi cũng không bị buộc tội mua dâm trẻ em.
Ảnh minh hoạ
Học sinh trung học Satomi (17 tuổi) cũng là một trong những “Sugar Baby”. Chiều cao của Satomi khoảng 150cm, mái tóc đen dài chấm vai tạo ấn tượng gọn gàng sạch sẽ. Ngoài các ứng dụng kết kết bạn, Twitter và các phương tiện khác được sử dụng để tìm đối tác. Nhiều cô gái trẻ đăng tin “パパ活希望” (Mong muốn tìm Sugar Daddy) và chờ đợi những người có nhu cầu liên lạc. Có một vài người đàn ông Satomi gặp thường xuyên, họ thường ở độ tuổi từ 20 đến 50 và đều là nhân viên văn phòng. Satomi nói rằng mình bắt đầu cách đây khoảng 1 năm khi được chọn trên Twitter. Tất cả những gì cần làm là lắng nghe những gì người khác nói và uống một tách trà.
Các cô gái nói rằng mục đích của họ không phải là tiền. Chỉ đơn giản đó là sự quan tâm đến những người đàn ông trưởng thành. Điều kiện hẹn hò là 5.000 yên (khoảng 800.000 đồng) mỗi giờ, không quan hệ tình dục và không đi khách sạn, chỉ là ăn uống trong quán cà phê và nhà hàng. Nếu mục đích là “hẹn hò” bao gồm cả hoạt động tình dục thì không phải là một thỏa thuận có lợi đối với nam giới. Tuy nhiên, nó rẻ hơn so với việc hẹn hò với câu lạc bộ tiếp viên ngoài cửa hàng.
Tất nhiên, bất kể mục đích là gì, không có gì khác biệt khi “Papa Katsu” là một “mối quan hệ méo mó” dưới góc nhìn của bên thứ 3. Vào tháng 4 năm 2018, một tạp chí hàng tuần đã đưa tin rằng thống đốc đương nhiệm của tỉnh Niigata đang có một “cuộc hẹn hò vui vẻ” với một người phụ nữ mà ông gặp qua một trang web hẹn hò, và làn sóng phản đối của dư luận đã khiến ông ta phải từ chức thống đốc.
Câu lạc bộ hẹn hò
Nguyên mẫu của các ứng dụng hẹn hò đã tồn tại trước khi Internet lan rộng. Thuật ngữ “Enjo-kosai” được dùng để chỉ gái mại dâm đã có gia đình vào những năm 1970. “Câu lạc bộ hẹn hò” là một cách tiếp cận có hệ thống để gặp gỡ những phụ nữ đã có gia đình, nó còn được gọi là “Câu lạc bộ hẹn hò” hoặc “Câu lạc bộ tình nhân”. Nam nữ muốn làm quen đăng ký vào danh sách sau khi phỏng vấn trước với công ty. Người giao dịch chỉ giới thiệu người muốn hẹn hò, còn lại sẽ là các cuộc gặp gỡ tự do giữa 2 người. Công ty trung gian sẽ kiểm tra thu nhập của nam giới và yêu cầu khoản phí đăng ký bắt buộc. Người đàn ông cũng trả tiền cho buổi hẹn hò. Đăng ký miễn phí cho phụ nữ và tỷ lệ giới thiệu sẽ tăng lên nếu bạn tốt nghiệp một trường nữ sinh nổi tiếng hoặc có một công việc phổ biến như người mẫu hoặc tiếp viên hàng không.
Sau đó, “Câu lạc bộ hẹn hò” lan rộng. Đây là một dịch vụ hẹn hò mà bất kỳ ai cũng có thể sử dụng mà không cần đăng ký trước. Người đàn ông bước vào cửa hàng và đợi một cuộc điện thoại từ người phụ nữ trong không gian được chỉ định. Phụ nữ có thể kết nối với nam giới bên trong cửa hàng chỉ bằng cách gọi điện thoại từ bên ngoài cửa hàng. Người ta nói rằng “Câu lạc bộ hẹn hò” đầu tiên được mở ở Kabukicho, Shinjuku vào năm 1985. Dạng câu lạc bộ này bí mật hơn các câu lạc bộ hẹn hò và thành công trong việc thu hút nhiều khách hàng hơn, nhưng đã bị hạn chế về địa điểm kinh doanh theo quy định của địa phương.
Năm 1986, dịch vụ “Quay số nhắn tin” của NTT và dịch vụ “Dial Q2” năm 1989 bắt đầu, từ đây hệ thống kết nối hẹn hò trở nên phức tạp hơn. Nó đã trở nên phổ biến đặc biệt là trong giới trẻ vì nó cho phép bạn kết nối với những người ẩn danh mà không cần phải mất công đến câu lạc bộ điện thoại. Trong một dịch vụ sử dụng “Dial Q2”, một người đàn ông có thể gọi điện thoại và thanh toán hóa đơn điện thoại và chi phí trò chuyện “100 yên mỗi phút” để nói chuyện trực tiếp với người phụ nữ gọi đến số điện thoại miễn phí. Có một đường dây riêng dành cho việc hẹn hò và một đường dây dành cho tình dục qua điện thoại. Tuy nhiên, nó đã trở thành một vấn đề xã hội do thường xuyên xảy ra tình trạng mại dâm trẻ em thông qua “hẹn hò trả phí” và điều này là vi phạm pháp luật.
Sự cố “trang web hẹn hò”
Những câu lạc bộ hẹn hò này tiến hóa thành một hình thức khác khi Internet bắt đầu phổ biến vào khoảng năm 1995. Một “trang web hẹn hò” ra đời nơi những người xa lạ có thể dễ dàng gặp nhau trên Internet. Vào khoảng năm 2001, các sự cố liên quan đến các trang web hẹn hò đã trở thành một vấn đề xã hội. Vào tháng 1 cùng năm, một nam sinh trung học đã đâm chết một bà nội trợ mà cậu ta gặp trên một trang web hẹn hò bằng một con dao làm bếp.
Trước tình hình đó, vào năm 2003, “Luật Quy định Trang Web Hẹn hò” đã được ban hành, cấm những người dưới 18 tuổi truy cập vào các trang web nhằm mục đích hẹn hò khác giới. Đón khách và hẹn hò có trả phí bằng cách sử dụng “mini-mail”, cho phép người dùng phổ thông tình cờ tham gia vào “địa điểm gặp gỡ” và trao đổi tin nhắn giữa các thành viên SNS, đã trở nên phổ biến. Sau đó thế giới bước vào kỷ nguyên của điện thoại thông minh. Các ứng dụng mới như Twitter, Facebook và LINE ra đời và được sử dụng như một công cụ cho các cuộc “gặp gỡ”.
Theo báo cáo của Cơ quan Cảnh sát Nhật Bản, năm 2017 có 1.813 trẻ em dưới 18 tuổi là nạn nhân của các hành vi khiếm nhã và mại dâm thông qua các ứng dụng và mạng xã hội. Nó đã tăng 2,3 lần kể từ năm 2008, khi số liệu thống kê lần đầu tiên được thu thập.
Người kinh doanh tình dục bất hợp pháp
“Enderi” (援デリ) là một từ được đặt ra kết hợp giữa “khuyến khích hẹn hò” và “sức khỏe tình dục” ra đời cách đây khoảng 10 năm. Tóm lại, cơ chế này là “một kiểu mua bán dâm trá hình”. Trên trang web hoặc ứng dụng hẹn hò, một công ty giả làm phụ nữ tham gia vào hoạt động hẹn hò có trả phí, tương tác với khách hàng nam và cử phụ nữ đến cung cấp dịch vụ tình dục. Khách hàng nam gặp gỡ phụ nữ với mục đích “hẹn hò có trả phí”, nhưng thực tế người họ trò chuyện và gặp mặt là 2 người khác nhau. Mục đích cuối cùng là “bán dâm”. Trong trường hợp này, cuộc trò chuyện trao đổi không khác gì “hẹn hò có trả phí” nói chung, và ngoài việc có thể sử dụng các trang web hẹn hò một cách công khai, họ có thể dễ dàng thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật trong trường hợp xảy ra tai nạn. Tất nhiên, hầu hết trong số họ là những kẻ buôn bán tình dục bất hợp pháp, sắp xếp mại dâm qua Internet.
Tháng 6/2013, một nữ sinh 16 tuổi học trường dạy nghề ở thành phố Kure, tỉnh Hiroshima bị sát hại. Vụ việc xảy ra do một cuộc tranh cãi trong nhóm của ứng dụng liên lạc miễn phí “Line”. 3 cô gái trong nhóm sống cùng nhau trong một căn phòng trong một căn hộ và được cho là thành viên của nhóm “Enderi”. Người ta nói rằng 7 người đã bắt cóc cô gái nạn nhân, sát hại cô sau một vụ chặt xác dã man, nguyên nhân được cho là xuất phát từ mâu thuẫn do chia chác tiền bạc.
SNS trở thành trang web hẹn hò với các “từ khóa nhạy cảm”
SNS giúp dễ dàng tiếp cận nhiều đối tượng hơn. Nếu bạn viết một từ khóa bằng “#” trên Twitter, bạn có thể kết nối với người khác bằng từ khóa chung và bạn cũng có thể tìm kiếm bằng từ khóa đó để tìm đối tác. Nếu bạn sử dụng các từ khóa như “Papa katsu”, “hẹn hò có trả phí” và “Gặp gỡ”, Twitter sẽ trở thành một trang web hẹn hò. Nó giúp 2 người có thể giao tiếp trực tiếp qua tin nhắn và đàm phán về các điều kiện như giá cả, địa điểm và thời gian. Ngoài Twitter, còn có 1 dạng SNS chung như “Himabe”, một ứng dụng nói chuyện chỉ dành cho học sinh hay là các trang bảng thông báo để trao đổi LINE ID đăng ký được sử dụng công khai.
Các cuộc điều tra trên mạng của cảnh sát đang được tăng cường. Gần đây, cảnh sát tỉnh Aichi đã bắt đầu sử dụng các tình nguyện viên là sinh viên đại học để gửi tin nhắn cảnh báo tới những người dưới 18 tuổi đang muốn “hẹn hò” trên SNS. Đó là một nỗ lực nhằm ngăn chặn việc “Hẹn hò trả phí” và “Papa Katsu” bằng cách khiến mọi người nghĩ rằng họ đang bị cảnh sát theo dõi.
Khi một dịch vụ mới xuất hiện trên Internet, một doanh nghiệp hẹn hò mới ra đời và nó trở thành một vấn đề xã hội. Sự lặp lại của điều này có thể nói là do “ham muốn của con người” được khuếch đại khi xã hội Internet phát triển.
Top 10 app hẹn hò ở Nhật được tải về nhiều nhất
Bạn nghĩ thế nào về vấn đề này? Hãy cho LocoBee biết ngay dưới phần bình luận nhé!
Để tham gia bình luận hãy đăng ký trở thành thành viên của LocoBee – Hoàn toàn miễn phí!
Tổng hợp: LocoBee