Tôi không sinh ra ở Nhật Bản. Đất nước nơi tôi lớn lên cách Nhật Bản hơn 3.000 cây số. Nếu muốn đặt chân tới Nhật Bản trong mơ thì chắc chắn sẽ là những giấc mơ dài thật dài, nối đuôi nhau không đứt đoạn… Và…tôi đã phải mơ từ rất sớm…
Năm tôi lên tám, khi ấy phương tiện truyền thông đại chúng chưa nhiều và nhanh chóng như ngày nay. Nhật Bản cũng không phải cái tên được quá nhiều người quan tâm tìm hiểu như hiện giờ. Tất cả những gì liên quan đến xứ Phù Tang mà tôi biết vào những năm ấy chỉ vẻn vẹn là những cuốn truyện Doraemon được chuyền tay nhau sau giờ học. Trái ngược với khái niệm “Nhật Bản” còn chút xa lạ và ít được đề cập vào thời bấy giờ, Doraemon là một cái tên có sức nóng chưa bao giờ hạ nhiệt. Văn hóa và con người Nhật được nhẹ nhàng lồng ghép khéo léo vào nội dung bộ truyện thông qua những khung hình nhỏ. Có thể nói, Doraemon chính là cầu nối đưa tôi đến với tình yêu xứ Hoa anh đào, là một phần ký ức tuổi thơ của tất cả lứa chúng tôi thuở ấy. Cũng từ đó, những cảm xúc về Nhật Bản đã luôn trong tôi từ cho đến tận khi lớn khôn. Dù đơn giản vậy thôi, nhưng hai từ Nhật Bản cứ chạy thẳng tới tim tôi.
Nhật Bản trong tôi đẹp lắm, hoa anh đào đẹp lắm, quốc phục Kimono cũng đẹp lắm,… Tôi yêu mọi thứ tinh hoa thuộc về nơi ấy. Dẫu biết chẳng có nơi đâu là hoàn hảo tuyệt đối và Nhật Bản tất nhiên không phải ngoại lệ. Xã hội Nhật cũng không thể tránh khỏi những góc khuất và những mảng tối đáng buồn. Nhưng vượt lên tất cả, đất nước mặt trời mọc luôn cho cả thế giới thấy: dân tộc họ là một cường quốc phát triển mạnh mẽ dù thảm họa thiên tai kinh hoàng luôn chực chờ. Trận động đất sóng thần năm 2011 mà Nhật Bản phải hứng chịu đã cướp đi gần như mọi thứ. Nhưng lòng người vẫn thật đẹp dù trong hoàn cảnh khốn khó nhất. Tôi nghĩ họ là những đóa hoa anh đào nở rạng rỡ trong trời bão tố. Và những đóa hoa ấy được nở trên đất Nhật, xứng đáng được cả thế giới nghiêng mình ngưỡng mộ. Phải chăng chính hoàn cảnh thiên nhiên khắc nghiệt đã tôi luyện nội lực đấu tranh bên trong mỗi người Nhật Bản.
Hình ảnh người dân xứ Phù tang với đức tính ý chí bền bỉ, kiên cường,… có lẽ được bắt nguồn từ những văn hóa thời xa xưa. Bên cạnh một Nhật Bản có nền kinh tế và công nghệ phát triển hàng đầu thế giới người ta vẫn thấy một Nhật Bản với những màu sắc văn hóa lâu đời cũng rất đáng được quan tâm và đem lòng yêu thích. Tôi cảm nhận được hơi thở mộc mạc tự nhiên trong các loại hình nghệ thuật. Tôi không dám chắc bản thân biết tất cả các loại văn hóa của Nhật hay nắm rõ tường tận về chúng. Nhưng có một điều tôi cam đoan rằng văn hóa xứ Hoa anh đào mang đậm bản sắc dân tộc. Điển hình là văn hóa Trà đạo với tinh thần trà đạo thanh khiết. Tinh thần võ sĩ đạo Samurai trong văn hóa là một chân lý sống lý tưởng mà người Nhật luôn luôn hướng đến: sức sống nghị lực, quyết tâm, nhân từ, lễ phép, danh dự và lòng trung thành tuyệt đối. Còn rất, rất nhiều những màu sắc làm nên bức tranh truyền thống đa dạng và phong phú.
Vẻ đẹp tinh hoa Nhật Bản được hội tụ bởi con người, cảnh sắc, văn hóa, sự hiện đại,… Tất cả hòa quyện tạo nên một đất nước mê đắm lòng người, mê hoặc trái tim tôi suốt nhiều năm và tình yêu ấy vẫn sẽ mãi mãi là như thế. Hãy thử mở lòng với Tokyo hiện đại, hòa mình với Osaka náo nhiệt hay lắng lòng lại cùng Kyoto cổ kính,… và còn rất nhiều nơi trên dải đất hình cánh cung ấy. Để rồi bạn sẽ thấy Nhật Bản thật tuyệt vời và biết đâu, bạn lại đem lòng yêu nơi này như chính tôi đã dành trọn trái tim cho xứ Mặt trời mọc.
Và những giấc mơ của tôi về Nhật Bản sẽ cứ thế chẳng có hồi kết. Tôi sẽ biến giấc mơ ấy thành hiện thực, rằng một ngày được chạm tay tới trời Nhật, được ngắm hoa anh đào, tham quan núi Phú Sĩ, thưởng ngoạn và trải nghiệm tất cả về nơi ấy – nơi trái tim tôi thuộc về…
bình luận